Loại thứ nhất, được sinh ra từ niềm đam mê, sẽ được đặt tên một cách khá... ngô nghê, kiểu như ông kỹ sư chế tạo máy Frederick Henry Royce bắt tay với ông tay chơi tốc độ Charles Stewart Rolls thì đặt tên xe là Rolls-Royce, chứ chả ý nghĩa thần thánh gì đâu. Mercedes-Benz, Porsche hay một mớ các ông Toyota, Honda, Suzuki... tuyền thế cả.
Loại thứ hai, được sinh ra từ tham vọng…, sẽ được đặt tên kiểu khác. Đây là một ví dụ:
FAW (First Automobile Works) là công ty sản xuất ô tô lớn đầu tiên thuộc sở hữu nhà nước ở Trung Quốc, với mục đích ban đầu là sản xuất xe tải quân sự. Tháng 7/1956, có mặt trong lễ ra mắt chiếc xe tải đầu tiên của FAW, Mao chủ tịch tỏ ý hài lòng và nói, "Thật tuyệt nếu một ngày nào đó chúng ta có thể ngồi trên chiếc xe saloon do Trung Quốc sản xuất”. Đó là sự khởi đầu của việc hiến thân của FAW cho sự nghiệp cách mạng bằng dự án Hongqi - tiếng Hán Việt là Hồng Kỳ, dịch sát nghĩa là Cờ Đảng.
Từ năm 2010 đến năm 2015, FAW đã chi khoảng 32,84 tỷ Nhân dân tệ (tương đương hơn 5 tỷ USD) cùng 1.600 nhân sự cho việc nghiên cứu và phát triển hai mẫu xe Cờ Đảng L5 và L7. Nguồn kinh phí khổng lồ này được lấy từ ngân sách quốc gia. Thiết kế cùng chính sách bán hàng của dòng xe được đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Trung Quốc và các quy định của chính phủ Trung Quốc.
Đấy, bạn có thấy thế giới dễ phân biệt không nào. Giống như kiểu Cà phê đường và cà phê không đường…