Nghề nghiệp cho tôi cơ hội lái xe trên khắp những dẻo cao của núi rừng Tây Bắc hùng vĩ. Cũng đã “phiêu” theo những cung đường miền Trung ngập tràn cát trắng, biển xanh. Rồi cũng đã “lăn bánh” trên những con đường đất đỏ “hưởng” cái nắng gió ràn rạt của Tây Nguyên…
Ấy vậy mà bao lần cứ “bỏ quên” Cao Bằng, cứ muốn “để dành” rồi làm một chuyến thật lâu, thật “đã” với mảnh đất đẹp như một bức tranh thủy mặc này. Đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình nhiều mong đợi lên miền biên viễn là một mẫu xe gầm cao, máy khỏe rất đáng đi, đáng thử và đáng trải nghiệm: Hyundai Santa Fe 2021.
Lên thành phố miền biên
Chúng tôi rời Hà Nội trong một ngày cuối tuần nắng đẹp. Khác với những chuyến đi trước thường khởi hành vào buổi sớm tinh mơ, lần này chúng tôi “lên núi” khi ngày muộn đã sắp tàn. Bởi lẽ khi con đường cao tốc Hà Nội – Lạng Sơn được mở rộng và hoàn thành thì chỉ chạy xe khoảng 4,5 tiếng là lên tới thành phố Cao Bằng.
Đường cao tốc vốn đã vắng, đi buổi tối lại càng thưa người hơn, thế nên cứ cài chế độ ga tự động theo đúng tốc độ cho phép mà “phóng”. Khi chạy cao tốc, ngoài việc bật hệ thống Cruise Control, tôi cũng kích hoạt hệ thống giữ làn đường, tuy nhiên hệ thống này can thiệp khá sâu vào việc di chuyển để giữ làn đường khi chủ động đánh lái để giữ xe đúng làn. Người lái sẽ hơi giật mình khi vô lăng tự động giằng lại để chiếc xe trở lại đúng làn và những ai thích chủ động điều khiển sẽ thấy hơi gượng khi cầm lái. Đáng tiếc là tính năng Adaptive Cruise Control vẫn không có mặt trên mẫu xe này.
Thực ra, nếu đi trên cao tốc ở dải tốc độ 100km/h, chúng ta sẽ cảm nhận rõ hơn về động cơ của xe, sẽ cần có những cú đạp ga sâu để vượt xe, chứ không nhẹ nhàng như ở những dải tốc độ thấp. Vô lăng ở tốc độ cao cũng không còn quá chắc chắn, không xiết như khi chạy ở dải tốc độ thấp.
Băng lướt trong đêm tối nhưng vẫn vô cùng tự tin bởi khả năng vận hành của Hyundai Santa Fe 2021 thực sự ấn tượng và tạo cảm giác rất an toàn. Xe chạy êm, đầm chắc. Cũng trên đường cao tốc Hà Nội – Lạng Sơn vào buổi tối, tôi đã có cơ hội kích hoạt đèn pha thích ứng Adaptive High Beam nằm trong gói an toàn Smart Sense. Hệ thống này hoạt động khá hiệu quả khi gặp xe chạy cùng chiều phía trước, đèn sẽ tự động hạ thấp vùng sáng, tránh gây chói mắt cho tài xế phía trước khi nhìn vào gương chiếu hậu. Khi xe vượt qua, đèn pha sẽ tự động bật trở lại tăng cường khả năng chiếu sáng cho xe.
Từ Hà Nội đi cao tốc Hà Nội – Bắc Giang, rồi nối luôn vào cao tốc Bắc Giang – Lạng Sơn cỡ khoảng 150km. Sau đó từ Lạng Sơn, chúng tôi đi theo hướng Đồng Đăng – Thất Khê qua đường số 4 để lên Cao Bằng. Tổng chiều dài là 285km. Gần đêm, đoạn từ Đồng Đăng lên đường xấu và nhỏ nhưng cũng khá dễ đi và qua 2 đèo nhỏ thuộc khu vực Na Sầm và Thất Khê. Đường xa là vậy, nhưng mọi người trên xe cảm thấy rất hứng khởi. Nghe hết list bài hát từ hệ thống giải trí được phát ra từ 10 chiếc loa Harman Kardon trên xe Hyundai Santa Fe 2021 là đã thấy Cao Bằng ở trước mắt rồi.
Qua đèo Mã Phục
Sau một đêm ngon giấc ở phố núi Cao Bằng, chúng tôi gọi nhau dậy sớm để còn kịp lên với những đèo Mã Phục, núi Mắt Thần. Cao Bằng đương giữa mùa hè, nhưng sớm tinh mơ trời vẫn hơi se se lạnh, ăn bát bún chua hay húp sùm sụp bát bánh cuốn canh nóng hổi thì ai nấy đều tỉnh cả người.
Rời khỏi thành phố, cảnh vật hai bên đường vẫn đẫm sương giăng càng dễ làm cho ta cảm giác bâng lâng đến lạ lùng. Trải rộng tầm mắt, non nước Cao Bằng như một bức tranh thủy mặc khổng lồ của một họa sĩ thiên nhiên với nét bút khoáng đạt, tô núi, sông, hồ, thác và những con suối uốn lượn.
Lăn bánh cách Cao Bằng chừng 20km, giữa ranh giới của huyện Trà Lĩnh và Hòa An, chúng tôi gặp đèo Mã Phục. Đây được coi là con đèo hùng vĩ và đẹp bậc nhất của tỉnh Cao Bằng.
Trong suốt chiều dài 3,5km của đèo có đến cả chục đoạn cua gấp khúc tay áo. Có tiếng là nguy hiểm nhưng giờ lái xe qua đèo Mã Phục cũng “dễ thở” hơn nhiều, đường núi vùng cao uốn lượn quanh co như con rắn nằm cuộn mình giờ trải nhựa đẹp hơn, rộng hơn. Một bên núi cao, một bên vực sâu cũng không còn khiến lái xe “chùn” tay lái nhờ những dải ta-luy kéo dài vô tận “dẫn đường”.
Trên con đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ những con dốc lên tới 10% và vào cua liên tục diễn ra hầu hết chặng đường. Lúc này mới thấy hệ thống dẫn động 4 bánh HTRAC được trang bị trên Hyundai Sanfe Fe 2021 phát huy tác dụng, khả năng điều chỉnh biến thiên tỉ số phân bổ lực kéo trên bánh xe là điểm mạnh. Ở những đoạn đường bằng phẳng, gần như không thấy có sự can thiệp vào ở bánh sau nhưng khi đi đường dốc, sức mạnh được truyền tới bánh sau để di chuyển dễ dàng và êm hơn, giúp vòng tua máy không bị tăng cao nhưng vẫn tối ưu hộp số.
Hyundai Santa Fe 2021 có tới 4 chế độ lái (Eco - Comfort - Sport – Smart), khi vượt đèo, tôi chuyển sang chế độ Sport bằng một nút xoay để cảm nhận rõ tính ưu việt khi vận hành của chiếc xe. Lúc này, vô lăng xe chắc hơn đi kèm chân ga nhạy hơn giúp tôi điều khiển chiếc xe vào cua hay lên dốc chuẩn xác và mượt mà hơn.
Lên tới đỉnh, dừng xe tại một điểm an toàn, phóng tầm mắt ra xa, khung cảnh xung quanh đèo Mã Phục đẹp hút hồn. Một bên là vách núi cheo leo, một bên lại là vực sâu thăm thẳm. Xa xa, những bản làng nhỏ đẹp như tranh vẽ nép mình dưới chân núi hòa với những thửa ruộng bậc thang đầy sắc màu. Chinh phục đèo Mã Phục, ngắm nhìn thiên nhiên toàn cảnh và mua đặc sản địa phương là một trải nghiệm thú vị đối với chúng tôi.
Ngắm núi Mắt Thần, “check-in” Bản Giốc
Anh em phóng viên xe chúng tôi cứ kháo nhau, nếu đi Cao Bằng mà không qua núi Mắt Thần (hay núi Thủng theo cách gọi dân dã của người dân địa phương) thì hơi phí. Đây là nơi ngắm cảnh cũng như chụp ảnh xe tuyệt đẹp.
Đường vào núi Thủng chỉ dân mê đi mới rành. Còn những người đi lần đầu phải khá mất công hỏi đường. Ứng dụng Google Map cũng chưa cập nhật hết các điểm nên chỉ đi lung tung. Dù cách đèo Mã Phục không xa, nhưng chúng tôi cũng mất cả tiếng đồng hồ lòng vòng để tìm ra ngọn núi kỳ lạ ấy.
Santa Fe 2021 đã có cơ hội off-road nhẹ qua đường sỏi đá, đường bùn cỏ, đường đất ướt. Nhưng những thử thách đó là quá đơn giản đối với chiếc xe “nhà Hyundai”. Xe có tới 3 chế độ lái địa hình Terrain Mode: Snow (Tuyết), Sand (Cát), Mud (Bùn đất). Thực tế, tôi không có dịp sử dụng 3 chế độ này trong quá trình di chuyển vào núi Thủng do cung đường chưa tới mức thử thách và hệ thống dẫn động 4 bánh HTRAC cũng làm việc rất hiệu quả rồi.
Gần trưa chúng tôi mới đến được núi Mắt Thần. Ngọn núi đặc biệt này có một khoảng rỗng ở giữa, nhìn xa như con mắt hướng lên bầu trời. Xung quanh núi là hồ Thang Hen và những đồi cỏ xanh mượt, nơi người dân địa phương chăn nuôi gia súc khiến khung cảnh hệt như một miền cổ tích nào đó.
Rời núi Mắt Thần (thuộc huyện Trà Lĩnh), qua tuyến đường đèo uốn lượn theo triền núi đá vôi, chúng tôi đến Trùng Khánh. Nơi có thác Bản Giốc – một tuyệt tác thiên nhiên của Cao Bằng. Đây là thác nước lớn thứ tư thế giới trong các thác nước nằm trên đường biên giới các quốc gia. Nằm sát đường biên giới Việt Trung, dòng sông Quây Sơn hiền hòa uốn lượn qua những cánh đồng lúa, rồi bất chợt đổ xuống thành thác từ độ cao khoảng 40 mét, qua nhiều bậc đá vôi tạo thành màn bụi nước trắng xóa, nhìn từ xa như những dải lụa trắng mềm mại. Ánh nắng mặt trời xuyên qua làn hơi nước tạo thành cầu vồng lung linh huyền ảo.
Rời Bản Giốc tìm một homestay nghỉ lại cũng là lúc trời nhá nhem tối, làn khói lam chiều từ các nếp nhà sàn nhẹ nhàng quyện cùng mây trời non nước dường như khiến chúng tôi cảm thấy như đang ở một nơi thân thuộc lắm.
Hôm sau chúng tôi trở lại Hà Nội và lưu giữ cho riêng mỗi người một chuyến đi thật ấn tượng. Ấn tượng với cảnh đẹp, cung đường, con người, ẩm thực Cao Bằng. Và ấn tượng cả với khả năng vận hành, cảm giác lái, không gian rộng rãi, thoải mái, tiện nghi của “người bạn đồng hành” Santa Fe 2021 nữa.