>> Đem dàn “xế sang” Land Rover hơn 30 tỷ đi “săn” mây Y Tý (P.1)
>> Đem dàn “xế sang” Land Rover hơn 30 tỷ đi “săn” mây Y Tý (P.2)
Nếu chặng đầu “dàn” Land Rover thoả sức “vùng vẫy” off-road qua suối sâu, rừng già, đường sỏi đá, thì chặng sau của “Land Rover Road Trip 2020”, chúng tôi được trải nghiệm lái xe trên những cung đường on-road đẹp đến quên lối về.
Đổ dốc Ô Quy Hồ
Nhắc đến vùng núi Tây Bắc, không thể không nhắc tới 4 con đèo đã trở thành "huyền thoại" vì độ hiểm trở và phong cảnh hùng vĩ, được mệnh danh là “Tứ đại đỉnh đèo”, gồm: Ô Quy Hồ, Mã Pí Lèng, Khau Phạ, Pha Đin.
Từ Y Tý, chúng tôi đi theo đường tỉnh 158, đến một ngã 3 có biển chỉ lên Ô Quy Hồ, đi tiếp khoảng hơn 20 cây số nữa thì gặp quốc lộ 4D rồi bắt đầu vượt đèo. Đỉnh Ô Quy Hồ cao 2.070 mét so với mặt nước biển nằm trên quốc lộ 4D – Đây là đường đèo xe cơ giới chạy qua cao nhất Việt Nam và cũng là địa danh phân chia địa giới hành chính giữa tỉnh Lào Cai với tỉnh Lai Châu.
Với chiều dài lên đến 50km với những khúc cua liên tục – dài hơn cả đèo Pha Đin (dài 32km) hay đèo Khau Phạ (gần 40km,). Độ cao, sự hiểm trở và chiều dài của đỉnh Ô Quy Hồ luôn khiến những tay lái vừa ngưỡng mộ, vừa đan xen sợ hãi. Bởi thế nó được danh xưng không chính thống là “vua đèo vùng Tây Bắc”.
Đèo Ô Quy Hồ trước kia khi chưa được làm đầy hiểm trở, ít người dám qua lại vì đường đèo quá dài và nguy hiểm. Bên cạnh đó, nó lại mang trong mình nhiều câu chuyện truyền miệng khiến người đi qua phải rùng mình… Giờ thì khác rồi, mặt đường đẹp, dốc cao được làm thoải, mở rộng ra nên dễ đi hơn nhiều.
Discovery Sport, Range Rover Evoque (động cơ xăng Ingenium 2.0L tăng áp), hay Range Rover Sport (động cơ 3.0L tăng áp) đều dư sức mạnh để chinh phục “vua đèo”. Điểm chung của những chiếc xe này là công suất được truyền đến 4 bánh xe thông qua hộp số tự động 8 cấp cùng bộ cần số thể thao điện tử tích hợp lẫy sang số trên vô lăng. Trong suốt đoạn đường đèo, chuyển về số thấp, xe lúc “chồm” lên khi vượt dốc, lúc động cơ lại ghì lại khi đổ đèo.
Đi Land Rover vượt Ô Quy Hồ nói thật là khá nhàn nhã. Nên chẳng mấy chốc mà chúng tôi lên tới đỉnh đèo. Đứng ở đây, phóng tầm mắt ra xa, một cảnh tượng tuyệt đẹp hiện ra trước mặt. Một bên là vực thẳm với những cung đường, con suối ngoằn nghoèo bỏ lại phía sau nơi chúng tôi đi qua. Bên kia là những vạt núi xanh chạy từ thung lũng sâu vọt lên chất ngất tận đỉnh trời hòa cùng biển mây dệt nên bức tranh hùng vĩ của bạt ngàn xanh núi rừng Tây Bắc.
Vượt đèo Khau Phạ
Sau khi thưởng thức “món ngon Sapa” trên đỉnh đèo Ô Quy Hồ, chúng tôi đổ đèo để sang đất Lai Châu. Hành trình buổi chiều sẽ là Than Uyên, Tân Uyên, Mù Cang Chải, Khau Phạ, Tú Lệ và nghỉ đêm ở Suối Giàng để hôm sau rảnh rang về Hà Nội.
Chặng đường về trong mỗi hành trình thường là sự mệt mỏi, nhưng chuyến đi này thì khác, mỗi chặng của lối về vẫn không thiếu đi những điều thú vị.
Điểm thú vị đầu tiên chính là được lái xe vượt đèo Khau Phạ. Thật may mắn khi chỉ trong một chuyến đi, chúng tôi đã được “thử sức” mình qua 2 trong số "tứ đại đỉnh đèo" của vùng Tây Bắc. Có thể nói đây là con đèo hiểm trở và dài nhất trên tuyến quốc lộ 32 với độ dài trên 30km. Do đèo thường bị sương phủ mù mịt, núi như nhô lên trên biển mây tại khu vực đỉnh đèo nên người dân địa phương đặt tên cho đèo là Khau Phạ, theo tiếng Thái có nghĩa là Sừng Trời (chiếc sừng núi nhô lên tận trời).
Trong suốt chiều dài của đèo có đến vài chục đoạn cua gấp khúc tay áo. Có tiếng là nguy hiểm nhưng giờ lái xe qua đèo Khau Phạ cũng “dễ thở” hơn nhiều nhất là lại đang lái Land Rover. Đường núi vùng cao uốn lượn quanh co như con rắn nằm cuộn mình giờ trải nhựa đẹp hơn, rộng hơn. Một bên núi cao, một bên vực sâu cũng không còn khiến lái xe “chùn” tay lái nhờ những dải ta-luy kéo dài vô tận “dẫn đường”.
Trên cung đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ dốc và vào cua liên tục diễn ra hầu hết các chặng đường. Tuy nhiên, những chiếc xe “nhà Land Rover” có hệ thống khung gầm cao và chắc chắn nên trong cả hành trình, chúng luôn đem đến một cảm giác ổn định và vững tâm đối với những người ngồi trong xe.
Có đi mới thấy, ngoài việc có thể vận hành trên nhiều loại địa hình khác nhau, xe Land Rover còn có nhiều tính năng thông minh hỗ trợ cho người lái, để ai cũng có thể dễ dàng điều khiển được chiếc xe. Đó là hệ thồng điều khiển hành trình thích ứng với chức năng hỗ trợ Dừng & Khởi hành – Adaptive Cruise Control cùng với Phanh khẩn cấp tốc độ cao. Cảnh báo lệch làn và hỗ trợ giữ làn đường; Cảnh báo phương tiện ở điểm mù và hỗ trợ tránh phương tiện ở điểm mù; Phát hiện và cảnh báo khi tài xế mệt mỏi, buồn ngủ…
Đường về đẹp quên lối
Sau một đêm nghỉ ngơi, thưởng trà ở Suối Giàng, hành trình ngày cuối của chúng tôi đích thị là hành trình ngắm nghía và thưởng ngoạn. Và cảnh đẹp ở Long Cốc quả không làm mọi người trong đoàn thất vọng.
Đồi chè Long Cốc (Tân Sơn, Phú Thọ) là một trong những đồi chè đẹp nhất miền Bắc. Nếu đã “bỏ” cao tốc để đi cung này thì đoàn Land Rover Road Trip không thể không ghé Long Cốc. Người ta biết đến với đồi chè này với danh xưng là “Vịnh Hạ Long” ở trên cạn. Nó không phải kỳ quan, nó cũng không kỳ vỹ nhưng nó là một thắng cảnh đáng được dành nhiều lời khen ngợi.
“Nhà em ở lưng chừng đồi” chắc là câu giới thiệu siêu thơ, siêu tình đối với những ai đến với đồi chè Long Cốc. Nhìn vậy người ta chỉ muốn đến sống ở nơi đây để tận hưởng sự bình yên, thoải mái và sảng khoái. Một đồi chè bạt ngàn, trải dài, quanh năm xanh mướt. Người ta còn ví nơi đây chỉ cần đi hết các ngọn đồi là bạn đến được đường chân trời. Nơi đây là cửa ngõ dẫn lối, đẹp cũng chả khác nào một vùng tiên cảnh.
Cả đoàn quyết định đưa cả 5 chiếc xe lên ngọn đồi cao nhất. Dốc cao dựng ngược, bánh xe lăn qua mặt đường đất lẫn cỏ trơn tuột. Nhưng thử thách này chẳng “thấm” vào đâu nếu dựa vào sức mạnh của những chiếc Land Rover.
Nhìn từ tọa độ của ngọn đồi cao nhất, chúng tôi thấy nơi đây như là bức tranh họa cảnh, nó đẹp và hài hòa từ màu sắc đến khung cảnh. Xế chiều, đồi chè Long Cốc còn đẹp hơn. Đó là thời điểm chỉ còn thấp thoáng vài người gặng hái thêm đôi ba chồi non. Đó cũng là lúc mà mặt trời đang từ từ xuống núi, sương chiều bải hoải phủ lên sắc xanh mướt mát.
Chúng tôi đứng đây, nhìn lại hành trình cả đi lẫn về hơn ngàn cây số. Nắng đã tắt, nhưng không dập tắt được niềm vui sướng, cảm giác phấn khích khi được trải nghiệm Land Rover trên cung đường đầy thú vị đã qua.