Đối với những chuyến đi xa, dài ngày, tôi thường kiểm tra tổng thể từ độ ổn định của tay lái, ắc-quy, hệ thống phanh, côn, ga, hệ thống khung gầm, các dây điện, dây cua-roa xem có gì bất thường. Đồ đạc mang theo cũng khá đầy đủ như bơm lốp, đồ vá lốp tạm thời, một cuộn dây điện để khi cần sử dụng. Ngoài ra là lương khô, nước uống, hộp cứu thương, các loại thuốc để đề phòng.
Trước khi khởi hành dù là đoạn ngắn tôi cũng đi một vòng xung quanh xe, ngó gầm, nhìn các lốp xem có gì bất thường không. Khi dừng lại, trước lúc rời khỏi xe cũng quan sát khắp từ trong ra ngoài xe để kiểm tra xem có quên gì không, có gì bất thường không. Thú thực thói quen này hơi mất thời gian và đôi khi khiến người khác có đôi chút khó chịu, nhất là những lúc có việc gấp. Nhưng tôi sẽ vẫn duy trì thói quen này chừng nào vẫn còn lái xe.
Tôi xin đóng góp vài lời khuyên nhỏ với các tài xế, những phụ huynh đưa đón con bằng ôtô. Thay vì chờ đợi các nhà sản xuất lắp cảm biến "quên người" cho xe hơi, chúng ta hãy tạo một thói quen kiểm tra, quan sát kỹ trước và sau khi khởi hành để bảo đảm an toàn cho mình, gia đình mình và những người tham gia giao thông.
Ngoài ra, các gia đình, trường học cũng nên dạy các con kỹ năng sống, cách gọi người tới cứu, cách thoát ra khỏi xe khi bị khoá bên ngoài và tổ chức thực hành thường xuyên cho các con.
Hãy tạo ra những thói quen tốt dù có hơi tốn chút thời gian, để mỗi bậc cha mẹ, thày cô giáo hay các tài xế không bao giờ phải thốt lên "giá như ..!".
Độc giả: Duy Tuấn (VnExpress)