Từ người cha truyền cảm hứng…
Tôi là phóng viên ảnh. Thế nên, tôi có cơ duyên gặp anh – Nguyễn Mạnh Đức - một nhiếp ảnh gia, trong Hành trình Photo Tour du khảo miền sơn cước hồi đầu năm nay.
Lần đầu chạm mặt, chắc ai cũng như tôi, chẳng nghĩ anh chuyên đi sáng tác ảnh. Cái dáng người đầm đậm, cái đầu hói, vài sợi tóc như vệt cỏ cháy bỏ mặc đó chẳng buồn cắt, tỉa.
Anh Đức không nuột nà khăn áo, mặt không đăm chiêu ra cái vẻ nghệ sỹ. Anh hay cười, dễ gần, nhanh nhẹn, và đặc biệt là có góc nhìn cực kỳ sắc sảo.
Càng chơi với anh, tôi càng thấy nhiều điểm chung với mình. Từ chuyện chụp ảnh, “mua thân, bán ống”, chuyện hay mày mò mấy cái đồ công nghệ như điện thoại, máy tính, đến chuyện mê đi hơn cả mê vợ. Trình anh lại hơn, nên tôi học được nhiều.
Hợp nhau thế, nên thi thoảng anh em có hẹn nhau cà phê. Bàn chuyện đời, chuyện nghề.
Trong một buổi sáng trời thu Hà Nội đẹp đến xốn xang, tôi còn phát hiện, ngoài những tác phẩm ảnh rung động lòng người, anh còn có một “tác phẩm” quý giá hơn hết thảy – đó là cô con gái vừa tròn 18. Đang lúc “trà dư, tửu hậu”, tôi hơi giật mình khi thấy một cô bé có nước da trắng, vận bộ đồ cá tính, cưỡi chiếc môtô cổ điển Kawasaki W175. Cô bé dựng xe rồi đi thẳng về phía chúng tôi, cúi đầu lễ phép chào.
Thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, anh Đức nói vui: “Đây là “người tình kiếp trước” của anh – tên Linh, và chiếc xe kia là quà tặng nhân dịp Linh tròn 18 tuổi”.
Anh Đức kể: “Sở dĩ anh chọn món quà chẳng giống ai – một chiếc xe côn tay cho cô con gái là bởi anh muốn cô bé vừa đủ tuổi lớn được khám phá, trải nghiệm, được tự mình quyết định và vượt qua chính mình”.
Anh Đức nghĩ đơn giản là xe máy côn tay đâu chỉ có dành cho đàn ông. Anh muốn cho con gái mình thấy được sự bình đẳng. “Một chiếc xe thực sự là xe thì phải can thiệp được vào mọi tính năng của nó, cưỡi lên nó phải cảm nhận được mọi cung đường” - và đó là lý do anh chọn cho con mình chiếc xe côn tay chứ không phải một chiếc xe tay ga thông thường.
Bố của cô con gái cá tính cũng tiết lộ, ngoài món quà là chiếc xe côn tay 175cc, anh còn tặng cho cô bé 1 chiếc máy ảnh, 1 khoá học bằng A2 (bằng mô tô phân khối lớn) và 2 chuyến xuyên Việt. Thông điệp của những món quà là “Con hãy đi ra ngoài kia đi, còn nhiều điều đang chờ con khám phá”.
Người cha ấy còn bộc bạch: “Anh muốn là bạn của con. Muốn chia sẻ với con gái những đam mê của tuổi trẻ, muốn cho con những thứ mà khi mình 18 tuổi, chưa có đủ điều kiện để thực hiện. Chiếc xe côn tay, chiếc máy ảnh sẽ là động lực cho con bé dịch chuyển, trải nghiệm, làm chủ cuộc sống của mình. Anh sẽ là người bạn đồng hành trong mọi thử thách, chứ không trải hoa hồng trên bước đường con đi”.
… Đến cô bé cá tính thích xe côn tay
Nguyễn Lê Khánh Linh – cô sinh viên năm nhất, chuyên ngành Quan hệ công chúng, Viện đào tạo báo chí truyền thông - Trường đại học khoa học xã hội nhân văn - Đại học quốc gia Hà Nội, đến lượt mình, cũng mê đi, mê ảnh và ưa khám phá như bố.
Mới 6 tuổi cô đã được bố chở trên những chiếc xe phân khối lớn, đã thích tiếng pô xe, thích đi đây đó. Lớn lên chút, Linh làm bạn với bố trong nhiều chuyến đi, in dấu chân ở những nơi đẹp nhất trên dải đất hình chữ S này.
Giờ thì có xe, có máy ảnh, có bằng lái A2, cô gái bé bỏng ngày nào còn thêm cơ hội rong ruổi theo bố xuôi xuống những cung đường biển mênh mang nắng, gió. Hay ngược lên vùng sơn cước, đi sâu vào những miền biên viễn đẹp “quên lối về”.
Linh chia sẻ: “Không biết từ bao giờ em đã thích xe côn tay rồi. Có thể là đi theo bố nhiều, em đã bị “nhiễm” niềm đam mê của bố. Nhưng hơn cả là em luôn thích khám phá, chinh phục cái gì đó”.
“Ai nói con gái không phù hợp để sử dụng xe côn tay nhỉ? Em hiểu là từ trước đến nay, mọi người vẫn quan niệm rằng, một chiếc xe tay ga dịu dàng và nữ tính sẽ phù hợp với phái đẹp hơn. Nhưng em hơi khác một chút, em thích can thiệp và kiểm soát cỗ máy một cách triệt để hơn, em cũng thích một chút mạo hiểm, nên khi bố em tặng món quà là chiếc Kawasaki W175 này là em quá thích rồi”.
Bản thân anh Đức cũng đưa ra một lựa chọn rất hợp lý cho con gái mình. Bởi Kawasaki W175 có dáng vẻ nhẹ nhàng cổ điển, xe cũng có chiều cao phù hợp với cô con gái. Đấy là chưa kể W175 dễ sử dụng, dáng ngồi thoải mái.
Khi được sở hữu một chiếc xe như mình mong muốn, Khánh Linh tỏ rõ sự phấn khích: “Thú thực, gần như em bị thuyết phục bởi cảm giác được chạy trên một chiếc xe côn tay, lướt qua những con đường rộng rãi khi bên cạnh là tiếng động cơ. Em biết, hình ảnh một cô nàng chạy xe côn tay lúc nào cũng sẽ là mũ bảo hiểm to lù lù, áo phông, quần bò… trông không được dịu dàng lắm”.
“Nhưng trót đam mê mất rồi, thì ắt phải từ chối những chiếc xe ga tiện lợi, bên cạnh những chiếc váy mĩ miểu. Để điều khiển xe côn tay như chiếc W175 của em, dĩ nhiên chấp nhận phải cắt côn móc số, điều mà gần như không thể làm với những đôi guốc cao. Nhưng có vẻ cũng vì vậy, em sẽ không vô hình trên đường phố, giữa hàng ngàn chiếc xe tay ga khác” – Linh nói thêm.
Khi tặng chiếc xe này cho em, bố em có nói rằng: “Xe cũng như niềm đam mê, mà đam mê thì không phân biệt giới tính. Nếu con cảm thấy xe côn tay thú vị, chẳng tội gì mà bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm cảm giác mới mẻ với dòng xe này. Đi chiếc xe con thích, con sẽ cảm thấy yêu hơn những cung đường mình cùng trải qua với nó”.