Phanh và Ga là anh em sinh đôi. Phanh là anh, người cao lớn, vạm vỡ, ít nói, khiêm tốn. Ga người nhỏ hơn, nhanh nhẹn, sôi nổi nhiều khi đến bốc đồng, lãng mạn. Hai anh em luôn làm việc cùng nhau, khăng khít, phối hợp nhịp nhàng, Ga là người tạo ra chuyển động, còn Phanh là người kiểm soát chuyển động, họ tạo ra chuyển động hiệu quả, an toàn.
Trong xã hội ganh đua, người ta chỉ hay nói về ga, công suất, hiệu suất, tốc độ. Thành tích của Ga làm người ta thán phục, và người ta không tiếc lời khen dành cho Ga. Những lời khen đó làm cho Ga thấy tự mãn, tính tự kiêu nổi lên, nhiều khi bốc đồng, nổi hứng chạy vượt tốc độ. Những khi như vậy, Phanh lại nhắc nhở và hãm sự bốc đồng của Ga. Ga nghĩ, anh Phanh chỉ làm khó mình, nếu Phanh không khó tính, có thể mình đạt thành tích cao hơn, trong Ga xuất hiện sự khó chịu và xem thường Phanh. Trái hẳn với Ga, Phanh luôn khiêm tốn, tự đứng sau Ga về mọi mặt, người ta khen Ga, Phanh không ghen tỵ mà thấy hạnh phúc vì thấy trong đó có công lao của mình.
Một ngày nọ, trong khi Phanh đang nghỉ, con Quỷ tốc độ mon men đến gần Ga. Hắn khen Ga là chàng trai dũng cảm, thông minh, năng động, có tài mà không được phát huy, không được hưởng thụ cảm giác lãng mạn, bay bổng khi chạy tốc độ cao vì bị Phanh kiểm soát. Hắn bảo sẽ đưa Ga đến đỉnh cao của danh vọng, chỉ cần rời xa Phanh. Những lời đường mật của Quỷ làm cho Ga mê muội, tính bốc đồng trỗi dậy và muốn theo Quỷ để có được cảm giác thăng hoa cùng đỉnh cao danh vọng. Nhưng làm cách nào mà rời bỏ Phanh. Quỷ bày cho Ga đánh thuốc ngủ để cho Phanh không hoạt động được.
Sau khi Ga làm theo lời Quỷ, Quỷ dẫn Ga ra khỏi thành phố và chạy trên con đường cao tốc. Không có Phanh, Ga nhanh chóng đẩy tốc độ lên cao, phía trước là con Quỷ tốc độ vừa chạy vừa hét, nhanh, nhanh nữa. Ga đẩy hết hành trình và xe như bay trên đường. Cảm giác ban đầu thật là sung sướng, vì chưa khi nào Ga chạy ở tốc độ cao này. Gió thổi mạnh, xe như bay, bồng bềnh. Qua giây phút thăng hoa, bỗng Ga thấy sợ, nỗi sợ hãi tăng lên khi ga giảm nhưng xe vẫn như bay, không kiểm soát được, rồi Ga thấy xuất hiện nhiều xe ô tô dàn hàng ngang trên đường, hình như bị kẹt đường. Xe vẫn không giảm tốc độ vì quán tính quá lớn. Ga hốt hoảng, không làm chủ được tốc độ nữa. Những khi có Phanh chưa bao giờ Ga gặp tình huống này, đến bây giờ Ga mới thấy Phanh quan trọng biết nhường nào. Ga hét lên tuyệt vọng: Anh Phanh cứu em với, em chết mất. Bỗng két, két, két… và tiếng xe trượt trên đường một lúc và dừng lại.
Ga mở mắt, xe nằm ngang đường và cách đoàn xe chỉ khoảng hơn 1 mét. Ga nhìn sang Phanh, Phanh đã tỉnh từ lúc nào và vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì. Ga xin lỗi anh vì tính bốc đồng trẻ con của mình. Phanh nói: Anh được sinh ra để kiểm soát em. Em làm gì anh đều biết. Hôm nay, anh muốn cho em một bài học cần thiết để em hiểu rằng, ga phải đi liền với phanh, ga phải được thường xuyên kiểm soát. Không có kiểm soát, không chuyển động.
Câu chuyện Phanh và Ga chỉ là một ví dụ của cuộc sống. Trong chúng ta, ai cũng có những lúc, những thời kỳ bốc đồng hoặc si mê lao như con thiêu thân để thỏa mãn cái ích kỷ của mình. Ý chí, nghị lực là những cái phanh của con người. Nhưng khi ý chí thỏa hiệp với cám dỗ thì cần có những người thương yêu như là cái phanh để hãm lại kịp thời.
Trên hành trình của cuộc đời mình, ai cũng cần có phanh.
Nguồn: FB: Ky Nguyen Van