Theo tôi, nếu tập trung giải bài toán "làm thế nào cấm xe máy", chúng ta sẽ vẫn mãi kẹt trong vòng luẩn quẩn không tìm ra giải pháp. Thay vào đó, hãy tập trung giải bài toán "làm thế nào thay thế xe máy".
Nếu cấm xe máy, chỉ giải quyết phần hiện tượng bề mặt, là kẹt xe tắc đường do xe máy. Khi giải quyết thay thế xe máy sẽ giải quyết phần bản chất, là nhu cầu đi lại thuận tiện của người dân. Khi đã có giải pháp thay thế xe máy, vấn đề sẽ được giải quyết triệt để.
Hãy tập trung tìm các giải pháp để thay thế được xe máy, có thể là quy hoạch đường phố, là phát triển giao thông công cộng, là tìm kiếm các hình thức vận chuyển hiệu quả khác, là giáo dục ý thức... Chia nhỏ bài toán thay thế xe máy thành nhiều phần, làm từng chút một, thì sẽ đi đến loại bỏ hoàn toàn xe máy trong đời sống xã hội.
Song đó phải là một quá trình có hai đặc điểm cơ bản: một là phải theo thời gian, hai là phải bắt đầu ngay từ những giải pháp nhỏ. Lưu ý, là trong trường hợp này, sẽ không bao giờ có viễn cảnh ngày hôm trước ra quyết định cấm, ngày hôm sau trên đường không còn chiếc xe máy nào (như việc bắt buộc đội mũ bảo hiểm).
Nếu giải bài toán "thay thế xe máy"vừa có tâm vừa có tầm. Nếu chỉ chăm chăm giải quyết "cấm xe máy" vừa thiếu tâm vừa thiếu tầm.
Chúng ta muốn cấm con trẻ không được chơi trò chơi điện tử, song lệnh cấm thuần túy sẽ không mang lại hiệu quả. Bởi nhu cầu vui chơi của trẻ vẫn ở đó. Chúng ta có thể làm hiệu quả hơn bằng cách hướng con trẻ chơi các trò chơi lành mạnh, sáng tạo, vận động, thay cho trò chơi điện tử. Con trẻ sẽ dễ nghe theo, bởi nhu cầu vui chơi cơ bản của chúng được đáp ứng.
Vì vậy, thay vì kêu gọi cấm xe máy, mọi người hãy tham gia vào suy nghĩ và đưa ra những giải pháp để thay thế xe máy một cách hiệu quả, kinh tế, hợp lý hợp tình. Bài toán "thay thế xe máy bằng cách nào" sẽ giúp chúng ta tìm ra lời giải tích cực, thay vì tìm cách "cấm xe máy như thế nào".