CHẶNG 3: LORRACH - MILANO
Sáng ngủ dậy, tôi thong thả một chút ở Lorrach, chơi bắn súng tiếp với khẩu súng dài và khoảng 11h trưa xuất phát.
Điều không may đầu tiên ở chặng này là không chịu ăn trưa ở Đức mà để qua Thuỵ Sĩ mới ăn. Hậu quả là tôi tốn kha khá tiền để ăn bữa trưa trong một trạm dừng chân ở đâu đó trên đất Thuỵ Sĩ, nơi người ta vẫn dùng đồng Franc, dù trả bằng Euro vẫn nhận. Nói chung, xác định chi phí ăn uống ở Thuỵ Sĩ cực đắt, cao gấp 3-4 lần so với Đức chứ không đùa. Nếu lái xe thì nên cân nhắc lựa chọn điểm ăn cho phù hợp, tiết kiệm được kha khá.
Lúc ghé ăn em có mua cái Vignette để dán lên kính lái khi đi vô đất Thuỵ Sĩ. Cái này là phí đường bộ của Thuỵ Sĩ, tính theo năm, giá hình như 36 Euro. Mua xong nhớ dán lên kính lái giống như tem đăng kiểm của mình. Nếu không dán có thể bị chụp hình và ăn biên bản phạt.
Một cái nữa cần lưu ý là đổ nhiên liệu khi đi qua các vùng khác nhau. Thật ra không lo là không có trạm nhiên liệu để đổ đâu mà quan trọng là giá thế nào. Chuyến này hai người cũng gặp một chút vấn đề khi vô trúng cái trạm họ tính tới hơn 2 Euro cho 1 lít dầu Diesel, hơn gấp rưỡi so mấy trạm đã đổ trước đó. Đổ 40 Euro mà được chưa tới 20 lít Diesel. Nhưng vì lúc đó dầu trong xe còn ít nên cũng phải đổ thôi.
Khung cảnh trên đường từ Lorrach đến Milano có những đoạn rất đẹp, đặc biệt là ở những đoạn thuộc Thuỵ Sĩ. Các dãy núi nối tiếp nhau, ôm lấy những ngôi làng hay một cái hồ lớn, tạo nên những khung cảnh kỳ vĩ. Thuỵ Sĩ thì quá nổi tiếng về những thứ này rồi. Nếu mọi người thích lái xe, thích chinh phục những cung đường đèo thì Thuỵ Sĩ chắc chắn là quốc gia phải đến khi thăm châu Âu.
Đoạn đường này có đi qua hầm Gotthard, một cái hầm nằm ngay dưới dãy núi Alps nhưng cái mình đi là hầm đường bộ. Còn cái hầm Gotthard nổi tiếng là hầm đường sắt dài nhất thế giới với chiều dài khoảng 57 km, dài hơn hầm dưới biển Seikan ở Nhật Bản. Đường hầm Gotthard khởi công năm 1996 và hoàn thành vào năm 2016. Thông tin cơ bản là vậy, ai nào quan tâm thì có thể Google thêm.
Từ hầm đường bộ Gotthard, lái thêm khoảng 1,5 tiếng nữa là đến Lugano, một thành phố nằm ở miền Nam Thuỵ Sĩ, thuộc bang Ticino, nói tiếng Ý, có chung đường biên giới với Ý. Đây là thành phố lớn thứ 9 của Thụy Sĩ tính theo dân số và là thành phố nói tiếng Ý lớn nhất nằm ngoài nước Ý. Lugano nằm bên cạnh hồ Lugano, có mùa hè ấm áp và việc trong những năm gần đây thành phố thu hút một số lượng ngày càng tăng những người nổi tiếng, ngôi sao giải trí và các vận động viên thành danh đã khiến cho thành phố này được đặt biệt danh là "Monte Carlo của Thụy Sĩ".
Ghé Lugano đổ nhiên liệu và đi vệ sinh, chuẩn bị cho quãng đường 80 km còn lại trước khi đến Milano. Đoạn này giao thông không tốt lắm nên chạy chậm, có hơn 80 km mà mất khoảng 2 tiếng đồng hồ. Đặc biệt là về gần đến trung tâm Milano thì lại càng kẹt, một phần là do đúng giờ cao điểm.
Đến căn nhà Airbnb ở đối diện Nhà ga trung tâm Milano là khoảng hơn 8h tối, hơi mệt và đói bụng nên chỉ vội cất đồ rồi đi ăn tối. Ăn xong thì đỡ hơn nên đi ra Nhà thờ Duomo di Milano ăn kem và uống cafe ngắm người ta đi chơi. Ngôi nhà thờ chánh toà Milano này là một trong những nhà thờ lớn nhất trên thế giới, xây dựng hết khoảng 600 năm rồi, cực kỳ hoành tráng và đồ sộ. Muốn vào trong tham quan phải mua vé, nếu mua vé thường thì xếp hàng hơn bị lâu.
Tuy nhiên ở Milano có một điểm khác rất đáng ghé qua đó là Tu viện Piazza di Santa Maria dell Grazie, nơi có bức tranh tường nổi tiếng "Bữa Tiệc Ly" của danh hoạ Leonardo da Vinci, thần tượng của em. Em may mắn đã vào xem tận mắt bức tranh này 3 năm trước rồi nên lần này không ghé lại xem nữa.
Kết thúc chặng 3, chuẩn bị cho 2 ngày cuối tuần sôi động tại giải đua Go-Kart vô địch thế giới FIA Karting World Championship ở đường đua South Garda Karting, Lonato, Brescia, Italia, "sào huyệt" của môn Go-Kart thế giới.
Nguồn: FB Lê Vương Thịnh