Những người có thu nhập đủ để mua xe giá gần một tỷ ở Việt Nam thường đã ngoài 40 tuổi và tương đối thành đạt. Tuy nhiên, những người này hầu hết chưa từng học lái xe nên khi học lái ở tuổi này tiếp thu khá chậm. Đa số mua xe xong sẽ thuê luôn tài xế chứ không tự mình lái (tự mình lái cho đến khi thành thạo chắc xe tiền tỷ cũng vứt rác và thời gian để kiếm tiền quan trọng hơn).
Hơn nữa, những tài xế được thuê thường là tài già kinh nghiệm lâu năm lái xe cẩn thận và họ cũng chấp nhận đồng lương thấp với công việc tương đối nhàn hạ (khoảng 5 - 6 triệu/tháng). Thông thường, tài già rất thích chạy xe xịn, các option của những xe này bù đắp cho sự kém linh hoạt vì tuổi tác của họ. Ngược lại, chủ có xe tiền tỷ cũng thích tài già vì trên quãng đường di chuyển, họ có thể nghỉ ngơi suy nghĩ đến chuyện làm ăn không phải lo tập trung lái xe.
Thực tế, xe bán chạy ở Việt Nam chủ yếu nằm ở các phân khúc A - B với các mức giá từ 800 triệu trở xuống. Người mua xe thường kiêm luôn tài xế. Ở phân khúc này người mua không thể đòi hỏi xe có tiện nghi hiện đại. Ví dụ, chức năng mở cửa tự động bằng chìa thông minh - có thật cần thiết không. Chức năng này chỉ tạo phong cách thôi chứ người ta vẫn có thể mở cửa bằng tay được mà.
Chức năng cân bằng điện tử có tác dụng chống đường trơn trượt và vào cua gấp có cần thiết không khi mà các tài trẻ rất hay khoe khoang "tay lái lụa". Chức năng cruise control có thật sự cần thiết không khi mà các cao tốc ở Việt Nam chỉ dài xấp xỉ 100 km. Chức năng cảm biến lùi với camera sau có cần thiết không khi kỹ năng nhìn gương chiếu hậu của ai cũng tự cho mình là "tuyệt kỹ". Nói chung, tài trẻ không cần option, mắt mũi tay chân của họ chính là option rồi, trang bị thêm option làm chi cho dư thừa.
Ở các nước tiên tiến hầu hết là dân số già, các hãng xe sẽ trang bị nhiều chức năng phù hợp với tài xế lớn tuổi cho dù thiết kế bề ngoài có vẻ trẻ trung. Xe "già" gặp tài trẻ là một sự tương phản nghiêm trọng. Bởi vậy, xe "già" kén khách mua ở Việt Nam là vì thế.
Ngoài ra, các tài trẻ ở Việt Nam còn có con mắt thẩm mỹ rất khác người. Họ không thể bình luận được một bức tranh cổ đẹp ở chỗ nào nhưng có thể khen chê thiết kế kiểu dáng xe, màu sắc, mặt nạ, mâm vành, nội thất rất "chuyên nghiệp", theo cái kiểu "nho còn xanh lắm". Tóm lại, xe phân khúc C bán ở Việt Nam chỉ để "giữ mối" thôi, hy vọng tương lai thu nhập chung của người dân cao hơn. Xe "giữ mối" ít người đủ tiền mua làm sao xếp hạng.
Độc giả Quế Lâm (VnExpress)