Tôi cũng như các anh chị ngày đêm mong đất nước mình được sánh vai các cường quốc năm châu như lời Bác dạy, đường đi bộ sạch bong, anh chị em quần là áo lượt nước hoa thơm lừng sải những bước dài đầy hào sảng, nhưng tất cả chúng ta chỉ dừng lại ở việc mong.
Chưa ai cổ vũ.
Chưa ai hy sinh.
Chưa ai mở lòng ra để đón nhận cái mới.
Các anh chị bảo không có đường đi bộ, nên không đi bộ. Vậy ai lấn chiếm vỉa hè? Nhà nước hay đồng bào của các anh chị chiếm? Mạnh tay lên giải phóng vỉa hè thì các anh chị gào lên là triệt đường sống của dân, rằng văn hoá - thói quen - ẩm thực đường phố đã đi vào thơ văn rồi.
Sao thế nào cũng nói được thế?
Các anh chị bảo không có phương tiện công cộng. Bus, rồi bus nhanh giờ hiện đại phết, có cả app cơ mà. Nhưng không ai thèm đi, cho đó là phương tiện của dân nghèo, sinh viên, trẻ con, dè bỉu khi nhìn thấy một cái xe vắng, lẩm nhẩm "chết cụ mày chưa?" và đi xe lấn vào đường bus nhanh. Thế là thành bus chậm. Và anh chị lại chửi.
Sao thế nào cũng nói được thế?
Các anh chị bảo phải có phương tiện công cộng đủ ngon thì các anh chị mới bỏ xe máy. Nhưng các anh chị không chịu chấp nhận cùng bắt đầu với những thứ đơn giản nhất thì sao có cái hiện đại mà dùng. Nhà đầu tư nào dám đầu tư hàng triệu tỷ đồng làm quy hoạch - xây tầu điện ngầm để rồi nhỡ các anh chị hứa xuông không bỏ xe máy vì vẫn phải đi ăn phở sáng, công trình để ế, đắp chiếu rồi chết à? Và anh chị lại chửi nước mình lạc hậu.
Sao thế nào cũng nói được thế?
Các anh chị ạ! Đúng là chúng ta có những thói quen thực hiện rất lâu, tưởng chừng không thể thay đổi được, vì nó đúng, nó tiện, nó rẻ... Nhưng để tốt hơn, vẫn phải thay đổi. Nếu muốn có được thứ chúng ta chưa từng có, chỉ có cách duy nhất là làm việc chúng ta chưa từng làm.
- Anh chị chỉ cần rủ nhau đi xe bus một tháng, tự dưng sẽ có nhà đầu tư bus mới nhảy vào ngay. Hốt bạc mà.
- Anh chị chỉ cần đi bộ cũng một tháng, đông người đi trên vỉa hè, tự khắc chính quyền phải dẹp ngay. Bây giờ họ không dẹp vì dân lấn, nhưng ít dân đi không ai kêu nên họ kệ đấy.
- Anh chị chỉ cần nhịn không chửi tôi điên khi rủ anh chị chủ động bỏ xe máy, tự khắc có thêm nhiều người rủ nhau thành làn sóng mới cùng thay đổi cuộc sống tốt hơn.
Tôi tin cuộc sống nằm trong tay chúng ta, và chúng ta hoàn toàn quyết định được bằng sự thông minh và quyết tâm của mình. Bằng không, cứ giữ cái ích kỷ, lười thay đổi thì sẽ có ngày đau lòng nhìn con cái mình dẫm đạp lên nhau trong một xã hội lộn xộn mất thôi. Nhờ?
Nguồn: FB Nguyễn Hoài Nam